CÁO BÌNH NGƯ
Tác giả: Lê Công Năng
Vừa nghe:
Việc cá chết trắng biển miền Trung
Dân phơi lưới khóc lo biển chết
Chuyện đại họa thật không lường trước
Nhưng vốn chuyện này dự báo đã lâu
Hà Tĩnh đất ấy đã cho
Để phương Bắc đầu tư luyện thép
Từ Đài Loan, Formosa đến Thái, Campuchia, Hoa Kỳ, môi trường hủy hoại
Cùng BP, TEPC mỗi bên sắm giải “hành tinh đen”
Tuy sản xuất, nhựa thép nhiều lúc khác nhau
Song tận diệt thời nào cũng có.
Cho nên:
Hà Tĩnh tham đầu tư nên thất bại
Chọn nhà máy lớn, tôm cá phải tiêu vong
Biển Nhật Lệ nước mắt chảy thành sông
Vịnh Lăng Cô chất mồ xác cá
Việc nay xem xét,
Chứng cứ còn ghi.
Vừa rồi:
Nhân họ Phàm lớn tiếng lộng ngôn,
Để trong nước lòng dân oán hận
Thương thợ lặn vì đâu gặp nạn,
Bọn gian thương gom cá bán cầu vinh
Ướp người dân bằng chất độc tanh người
Vùi nòi giống dưới hầm tai bệnh
Dối lòng lừa dân đủ muôn ngàn kế
Can tâm đầu độc hết các tỉnh miền trung
Tức thủ phạm chẳng sợ đất trời
Ỷ chống lưng bắt người dân chọn
Người xuống biển dòng lưng mò ống xả,
ngán thay nước độc khôn lường.
Kẻ lên cạn khom bụng tìm kế sinh nhai,
khốn nỗi lưới khô, biển lặng.
Cá, tôm, cua, trăm hải sản chốn chốn chẳng ai ăn
Muối, khô, mắm, ngàn sản vật người người đều kinh sợ.
Tàn phá cả thủy sinh, nguồn nước
Tang thương thay cảnh phơi lưới, neo thuyền
Đói há miệng, tiểu thương buông mẹt, phẩy phe ruồi phát chán
Buồn tê răng, ngư dân bỏ thuyền, đào lấp cá thành mồ.
Nặng nề nghề cá gian nan
Tan tác cả ngành du lịch
Độc ác thay, ngư dân hết nghề quay ra gom cá bán
Tủi hổ thay, tiến sĩ đủ loại ngủ nướng trước lầm than
Lẽ nào trời đất dung tha,
Ai bảo người dân chịu được?
Formosa:
Từ Đài Loan bành trướng
Máu tiện nhân trong mình
Môi trường sống không đội trời chung
Đời sống dân sinh thề không màng đến
Xả chất thải hóa học mấy chục năm trời
Riêng Vịnh Thái Lan cũng hứng hơn 3.000 tấn
Nhà máy nổ ở Mỹ, toàn dân dư tán, 6 người chết, vô số người bị thương.
Tại Đài Loan góp 25% khí nhà kính
42 người Việt thương vong vụ sập giàn giáo Hà Tĩnh
Hồi tháng 3 lén đổ trộm 2 xe chất thải ra môi trường
Xây miếu thờ trên đất tổ tiên ta
Vụ cá chết như đổ dầu vào lửa.
Lại ngặt vì:
Ta ưu tiên chính sách
Cho đầu tư đến 70 năm
Thuế ưu tiên, vẫn nợ 200 tỷ đồng
Lao động chui gần 3000 người Trung Quốc
Thoáng thấy Vũng Áng, Cửa Việt, Hải Nam gọng kìm bóp ngẹt biển Đông
Đông, Tây, Nam, Bắc mối nguy khôn tả.
Thế mà:
Trông người, người càng vắng bóng, mịt mù như nhìn chốn bể khơi.
Tự ta, ta phải dốc lòng, vội vã hơn cứu người chết đuối.
Phần vì giận thủ phạm ngang ngược
Phần vì lo đời sống gièo leo
Khi cá chết đã được mấy tuần
Mà chưa có cứu nguy toàn diện
Cá chôn nông ngay dưới cát
Độc tố ủ nguồn chứ đâu chỉ hôi tanh
Ngành du lịch quẩn quanh, hoang mang vì mùa hè sắp tới
Ngậm bồ hòn, y tế chưa cảnh báo dịch bệnh, tai ương
Báo chí xung phong, vào hang bắt cọp
Dân anh dũng, ngụp lặn tìm nguyên do.
Rõ hay:
Đổi cuộc sống ngư dân thử máu hung tàn
Lấy môi trường hủy hoại thay lời cường bạo
Cá - nhà máy bắt người dân phải chọn
Há khác nào chơi ngửa bàn tay.
Lịch sử xưa nay
Hào hùng bất diệt.
Làn sóng biểu tình, Formosa nghe hơi mất vía
Trảm tướng Phàm, họp báo cúi lỗi cầu thoát thân
Thừa thắng đuổi dài, không cho ở lại
Đồng tâm quyết chí, Vũng Áng đất cũ thu về.
Chứ cá chết thành mồ, tanh hôi vạn dặm
Thì ngư dân hóa mộ, thiệt hại để ngàn năm.
Dịch Vika chỉ trẻ bị teo đầu
Nạn Formosa, đời đời cháu con mang bệnh tình, bỏ đất.
Thiếu hiểu biết, bảo dân đừng sợ
Ăn cá bình thường, tắm nước biển vô tư
Rõ thấy chết ngày một ngày hai, cộng đồng râm ran Facebook
Nhìn thấy sống dặt dẹo đời đời, báo chí đồng loạt kêu than.
Tưởng chúng biết lẽ ăn năn nên đã thay lòng đổi dạ
Ngờ đâu vẫn đương mưu tính lại còn chuốc tội gây oan.
Giữ lợi ích bản thân, gieo vạ cho bao nhiêu kẻ khác,
Tham công danh một lúc, để cười cho tất cả thế gian.
Bởi thế:
Thằng nhãi Formosa chớ miệng lưỡi hổ mang
Đồ nhút nhát họ Phàm đem dầu chữa cháy
Từ thời lập quốc, 4000 năm nhìn lại
Có bao giờ người Việt chịu khuất phục, buông tay
Bỏ 1 nhà máy độc hại, tức khắc lao đao ngàn người mất việc
Chứ 1 mưu đồ thâm hiểm, lập tức triệu triệu kẻ lầm than
Mỹ, Nhật tay to còn được lý bồi hoàn
Chứ ta đây há bồ ngòn làm ngọt?
Giật mình 60 năm trước tại Nhật, cũng cá chết hàng loạt
12.890 người nhiễm thủy ngân chết, thương tật, và dị tật di truyền.
14 năm ròng rã nạo vét vịnh, bồi thường người mắc bệnh, tiêu tốn 100 tỷ yên,
Hơn 30.000 người đến nay còn di chứng,
Vật vã đấu tranh để công nhận nhiễm Minamata
Bởi thế phải nhận ra
Hùm beo đội lốt thỏ
Nước chảy mãi, đá núi phải mòn
Giun xéo mãi, phải quằn lưng đứng dậy
Cơn gió to trút sạch lá khô,
Tổ kiến hổng sụt toang đê vỡ.
Dù Formosa lê gối dâng tờ tạ tội,
Ta không dung, quyết quét sạch lũ ngang tàng.
Nhớ xe ben chất thải xả đầy đường
Biển miền trung, độc trôi đỏ nước
Sắc phong vân phải đổi
Ánh nhật nguyệt phải mờ
Cá chết giảm đi, đừng vội mừng mà buông tha, để mặc yên cho môi trường tàn phá.
Biển hết tanh dơ, chớ nghĩ đã sạch bùn.
Hãy nghe biển kêu than, sóng nghẹn ngào tiếng khóc
Thây cá chất thành núi, cát đầm đìa máu đen.
Bỏ lợi ích trước mắt, giữ cuộc sống lâu bền
Chọn cá và bỏ nhà máy
Càn khôn bĩ rồi lại thái
Nhật nguyệt hối rồi lại minh
Bốn phương biển cả thanh bình,
Thuyền vươn khơi khắp chốn.
Xa gần cảnh báo,
Ai nấy đều hay.
28/4/2016
Bài thơ được sáng tác khi tìm thấy biên lai chuyển tiền của bố
Xem thêm